Cách đây nhiều năm, khi còn là sinh viên đại học Xây dựng, mỗi lần đi qua quán cafe hoặc qua một phòng trọ cấp 4 nhỏ ở dãy nhà trọ nơi tôi từng ở, có thi thoảng nghe thấy những bài hát của Trịnh Công Sơn vang lên, tôi thầm nghĩ "sao họ lại thích được cái dòng nhạc này nhỉ???". ^^
***
Càng lớn, càng biết thêm nhiều điều, càng trải nghiệm qua những con đường gọi là "Đường đời" , tôi lại càng thích nhiều những bài hát của cố nhạc sĩ Trịnh Công Sơn. Có lẽ rằng, ta phải trải qua, ta phải mất mát, ta phải đau, thì ta mới nhận ra những giá trị, những bài học, những góc nhìn nào đó là đúng đắn, điều mà chúng ta chưa thể nhận ra nếu chưa trải qua nó.
***
Tôi thấy lo lắng cho nhiều bạn trẻ, các bạn cũng giống như tôi ở những năm trước kia, chúng ta tự "thu hẹp góc nhìn" của chúng ta vào những điều nhỏ bé, những định kiến mà chúng ta được học, được truyền đạt vào cuộc sống, chúng ta vội vàng nhận định thế giới, đánh giá, phán xét một sự việc, một con người nào đó qua những kiến thức hạn hẹp chủ quan được định hình chưa đầy đủ từ nhận thức và niềm tin cố hữu.
Tôi đã từng nghe đâu đó rằng: "Chúng ta đều là những con ếch, có chăng chỉ khác nhau cái giếng!". Sự học không bao giờ là kết thúc, ở đây tôi không nói là chỉ học ở trường lớp, học trên giảng đường, sự học ở đây ở khắp mọi nơi, ở khắp mọi quãng thời gian, ở khắp mọi môi trường mà bạn trải qua, ở bất kỳ một con người nào, từ người giàu, người nghèo, người bán trà đá vỉa hè, người đánh giày, người lãnh đạo, người kinh doanh, hay bất kỳ diễn biến nào ngoài xã hội kia đều có thứ gì đó cho bạn học hỏi, nếu bạn chịu khó quan sát và lắng nghe, và xin hãy lắng nghe một cách chân thành.
Nếu cứ giữ khư khư tư duy cố hữu bạn sẽ không thấy có gì để mình phải học hỏi, khi nào bạn sẵn sàng đặt bình nước ở dưới để hứng nước, bạn sẵn sàng với tư duy cởi mở, lắng nghe, lúc đó bạn sẽ học hỏi được thêm những điều mà bạn không tưởng đâu, tin tôi đi... à mà đừng tin, hãy tự trải nghiệm đi!
***
Hy vọng những chia sẻ mang lại một góc nhìn mới cho bạn. Hãy chia sẻ góc nhìn của bạn ở dưới comment này nhé. Và tôi luôn ở đây để lắng nghe bạn!
Đêm khuya rồi, xin tặng bạn một bài hát mà tôi thích của cố nhạc sĩ Trịnh Công Sơn:
*
Sống trong đời sống cần có một tấm lòng,
Để làm gì em biết không?
Để gió cuốn đi, để gió cuốn đi...
Gió cuốn đi cho mây qua dòng sông,
Ngày vừa lên hay đêm xuống mênh mông,
Ôi trái tim đang bay theo thời gian,
Làm chiếc bóng đi rao lời dối gian.
Những khi chiều tới cần có một tiếng cười,
Để ngậm ngùi theo lá bay,
Rồi nước cuốn trôi, rồi nước cuốn trôi...
Hãy nghiêng đời xuống nhìn suốt một mối tình,
Chỉ lặng nhìn không nói năng.
Để buốt trái tim, để buốt trái tim...
Trong trái tim con chim đau nằm yên,
Ngủ dài lâu mang theo vết thương sầu.
Một sớm mai chim bay đi triền miên,
Và tiếng hót tan trong trời gió lên.
Hãy yêu ngày tới dù quá mệt kiếp người,
Còn cuộc đời ta cứ vui,
Dù vắng bóng ai, dù vắng bóng ai...
Sống trong đời sống cần có một tấm lòng,
Để làm gì em biết không?
Để gió cuốn đi, để gió cuốn đi,...
*
<Duy Thanh>
No comments:
Post a Comment