3/28/22

CON KHỈ VÀ DOPAMINE

Trong cuốn sách "Tại sao Đạo Phật luôn đúng" của Robert Wright có một thí nghiệm như sau:

"Người ta đem nhốt một con khỉ vào trong một chiếc lồng, bên trong lồng có một chiếc đèn. Mỗi khi chiếc đèn này sáng lên con khỉ sẽ được cho uống một cốc nước ép, mỗi khi uống cốc nước ép thì não bộ của con khỉ tiết ra rất nhiều Dopamine khiến nó vô cùng thích thú và sung sướng. Chẳng mấy chốc, con khỉ dần nắm ra được quy luật này. Nhưng càng về sau, mỗi khi đèn sáng lên thì lập tức Dopamine tiết ra rất nhiều, còn khi uống nước ép thì lượng Dopamine trong não con khỉ chẳng có gì thay đổi cả. 

Hóa ra nguồn vui của con khỉ là thời điểm nó mong nhận được cốc nước ép, chứ không phải bản thân của cốc nước ép đó."

Một ví dụ khác: giả sử chúng ta chưa bao giờ được ăn bánh Tiramisu, lần đầu tiên được ăn chúng ta cảm thấy: "ôi thật tuyệt vời, chiếc bánh này ngon xịn mịn quá...". Não bộ của chúng ta tiết ra rất nhiều Dopamine, đỉnh điểm là khi chúng ta cầm chiếc bánh trên tay và chuẩn bị cắn miếng đầu tiên, còn sau khi đã ăn, cảm giác thích thú, khoan khoái này giảm đi nhanh chóng. 

Hay cảm giác hồi bé hồi hộp mong ngóng đến tết, nhưng ngay khi qua đêm giao thừa thì cảm giác thích thú dần dần vơi bớt.

Mua cái điện thoại mới, nhưng vài hôm là hết thích.

Mua cái oto mới, tháng sau là chán.

Làm cái nhà to nhất xóm, nhưng rồi cũng vẫn không hài lòng.

Đó cũng là trạng thái của trẻ con rất háo hức khi đòi mua đồ chơi, nhưng khi mua về đến nhà, vài hôm là chán ngay.
...

Hóa ra mọi thứ chúng ta luôn nhìn thấy và nhận thức đều là VÔ MINH... cốc nước ép hay bánh kem chỉ là phần nổi của tảng băng chìm (sự nhầm lẫn cho rằng Cốc nước ép hoặc Bánh kem là điều cần đạt được để có hạnh phúc). Chúng ta cứ nghĩ rằng chúng ta sống được tự do lựa chọn, tự mình nhận thức, nhưng thực ra chúng ta đang bị guồng quay của dục vọng bản ngã và sự khao khát thỏa mãn, điều khiển và nhấn chìm. Chúng ta sẽ không ngừng theo đuổi sự thỏa mãn tiếp theo: Một lần mua sắm tiếp theo, chiếc điện thoại mới tiếp theo, chiếc xe mới tiếp theo, ngôi nhà to hơn ngôi nhà cũ, chức vụ thăng tiến hơn nữa...

Có những người sau khi đã đạt được địa vị mong muốn, áp lực đầy mình nhưng họ vẫn không ngừng mong muốn và tranh đấu để có địa vị cao hơn nữa. Có những người mua sắm không giới hạn, trong nhà đầy những đồ không bao giờ dùng tới, nhưng họ vẫn tiếp tục mua sắm không bao giờ ngừng. 
Chúng ta luôn cố gắng theo đuổi sự mãn nguyện, khi đã đạt được rồi thì cơn khoái cảm Dopamine nhanh chóng mất dần, và chúng ta lại tiếp tục khao khát thứ khác nhiều hơn nữa... đây chính là sự nhầm lẫn tai hại (vô minh), là nguồn cơn dẫn đến những đau khổ, bất hạnh trong cuộc đời... mà Đạo Phật gọi là "Biển khổ vô biên hay Đời là bể khổ". Kinh Phật tiếng việt ngày nay được dịch ra từ Kinh Phật tiếng Pali cổ, trong tiếng Pali "Khổ" có nghĩa là "Trạng thái khó kham nhẫn chịu đựng" hay còn gọi là "sự không hài lòng"...


Chẳng thế mà Phật Thích ca mới chỉ cho chúng sinh rằng: "Biết đủ là đủ"... chúng ta cho rằng hạnh phúc đi đôi với tiền bạc, tài sản, hay danh vọng địa vị, hay sự thỏa mãn khao khát... nhưng thực chất đây chỉ là "sự hạnh phúc ngắn ngủi". Nếu chiếc iphone 12 từng là niềm vui, và đem đến cho bạn sự hạnh phúc, thì tại sao bạn lại phải mua chiếc iphone 13? Và thực tế là con số này sẽ dường như không có điểm dừng? Vậy hạnh phúc thực sự là gì, có phải là sự thỏa mãn tức thời giả tạm, hay là sự trải nghiệm cuộc sống trên từng phút giây, trên từng hành trình, chúng ta có thể tìm nó qua nhiều cách thức: như Thiền, thực hành Chánh niệm mỗi ngày, đi tìm IKIGAI của người Nhật, tìm được trạng thái Flow trong cuộc sống đời thường, hay rèn luyện một môn phái nào đó...?

Nếu hạnh phúc thì rửa bát quét nhà, đi bộ, hít thở, ăn rau cũng thấy hạnh phúc... còn nếu không, dù có ăn cao lương mỹ vị, sở hữu tài sản kếch xù, đi siêu xe, làm ông Hoàng, bà Hậu... vẫn thấy khổ... Hạnh phúc thực phải tự chúng ta đi tìm, không một ai có thể nói cho chúng ta hiểu được về hạnh phúc hay sự giải thoát, nếu chúng ta không tự mình nếm, tự mình chứng ngộ.


Tôi chợt nhớ tới câu nói của nhân vật Morpheus nói với Neo trong một bộ phim cực hay - The Matrix (Ma trận): "Tôi chỉ có thể chỉ cho anh cánh cửa ở đâu, nhưng chính anh mới là người vượt qua nó."

<Duy Thanh>

>>>Xem thêm bài viết: cách cai "  nghiện"   Dopamine



3/10/22

NHÀ Ở CHỮA LÀNH

Căn liền kề Tesla, xu hướng nhà ở theo p/cách CHỮA LÀNH của tập đoàn Trung Nguyên đang bán với giá trên dưới 10 tỷ 1 căn. Thiết kế chiếm đến 40% d/tích sân vườn và ban công, đưa KHÍ TƯƠI và ÁNH SÁNG TỰ NHIÊN vào trong nhà, để con người đô thị cũng đc sống thuận tự nhiên. 

.

Trong khi đó mỗi ngày tư vấn cho bà con, tôi vẫn cố để đưa ra những phương án tối ưu nhất (mà đến 5,10 năm nữa khi cả thế giới người ta sống trong những căn nhà như vậy lúc đó bà con mới thấy), và bảo vệ tối đa quan điểm của những phương án này, trước sự lung lay khi phải đối mặt với "lời khuyên" chủ quan của hàng xóm, họ hàng, dăm ba thầy bà rởm đời chỉ quan tâm đến túi tiền của bà con và biết cách để móc một cách khéo léo bằng cách dọa dẫm hoặc tô vẽ, đánh vào lòng tham và nỗi sợ. 

.

Các cụ dạy rằng: "Cây ngay không sợ chết đứng", "Đức năng thắng số.", "Tâm còn chưa thiện, phong thủy vô ích - Khổng Tử.", hay như câu chuyện của Đại sư phong thủy họ Tào nói với Triệu Tử Hào: "Phong thủy nhà anh không cần xem nữa, những nơi có anh ở đều là nơi có phong thủy tốt cả rồi."

.

Kẻ cắp thì đêm về hay mớ ngủ mất hết tài sản.

Kẻ hại người thì lại lo sợ người về hại lại mình.

Tâm còn xấu, độc hại thì luôn lo sợ thiệt, sợ người dụng tâm xấu với mình, bất chấp thực tế thế nào.

Quán chiếu đào sâu Tâm mới thấy tầng tầng, lớp lớp sâu thẳm của nó.

Phong thủy hay Niệm Phật nhưng đêm về Tâm vẫn còn bất an, lòng vẫn còn động đậy, bản ngã vẫn còn trồi còn khởi, vậy thì Phong thủy hay Công đức há chẳng phải là vô ích hay sao?

.

Chỉ sợ Tâm chưa ngay, còn Phong thủy-dễ lắm.

Như những người muốn làm giàu nhanh vậy, nhưng con đường Chính Đạo thì k dễ chút nào, phải đổ mồ hôi, nước mắt, thời gian, thử nghiệm, trải qua, nếm mùi thất bại, đau khổ... mới tìm thấy công thức, hay con đường. Còn đa phần đều muốn giàu mà không tốn mấy sức, bằng việc tin vào lời hay niềm tin chủ quan của một kẻ nào đó mà không tự chứng thì đó là MỘT CANH BẠC. Phong thủy khi Tâm chưa ngay đó cũng là MỘT CANH BẠC.


<Duy Thanh>






3/2/22

HỖN LOẠN, TRẬT TỰ VÀ ĐỊNH LUẬT MURPHY

Định luật Murphy: “Bất kỳ thứ gì có thể trở nên tồi tệ, thì sẽ trở nên tồi tệ.” (trong cái rủi có cái xui).

- Vũ trụ hàng triệu năm trước được hình thành từ sự hỗn loạn mà ra.
- Hỗn loạn tạo ra chiến tranh và chiến tranh nổ ra để thiết lập, phân chia lại cấu trúc của thế giới. Khi mà năng lượng của trật tự không còn đủ mạnh để kiểm soát.
.
- Tại sao một căn nhà không được dọn dẹp, sẽ trở nên bẩn thỉu, bừa bộn và ngày càng bừa bộn hơn?
- Tại sao sân vườn cỏ rêu sẽ mọc um tùm và ngày càng um tùm , hoang phế hơn khi không có người ở.
- Tại sao đa số các cuộc hôn nhân đều luôn khó khăn và có sự bất ổn định? Đa phần các gia đình hạnh phúc thì đều có cấu trúc giống nhau, nhưng các gia đình không hạnh phúc thì có vô vàn đáp số cho sự không hạnh phúc này (tài chính, nuôi dạy con cái, khác biệt về tư duy cốt lõi, chạy theo đám đông, thiếu niềm tin...)
- Tại sao một nhân viên văn phòng có thế mạnh về một kỹ năng nhất định, nhưng khi vào nhiều môi trường anh ta vẫn lẹt đẹt và không phát huy được? Vì số môi trường phù hợp với thế mạnh của anh ta là số ít, trong khi đó có vô vàn môi trường không phù hợp với anh ta.
- Tại sao chơi cờ bạc, đỏ đen, sấp ngửa đa phần đều là kẻ thua cuộc? Xác suất có phải là 50-50?

.
Vậy thì những điều tồi tệ đến trong cuộc đời này có phải là do bạn hay do một ai khác, khi đó là một quy luật tất yếu của cuộc đời này?
.
Xác suất của sự đỏ - đen, tốt - xấu, được - mất, hên - xui, may mắn - rủi ro, hỗn loạn - trật tự... không phải 50-50 như chúng ta tưởng. Sự thực là xác suất của trật tự, những điều tốt cho lợi thế của chúng ta chỉ là số ít, trong khi đó xác suất của điều bất lợi và hỗn loạn dường như là vô hạn. Hãy cứ thử thả một bộ đồ chơi ghép hình xuống nền nhà để biết, xác suất để các mảnh ghép ghép đúng vị trí là rất thấp, trong khi đó có hàng trăm, nghìn cách để chúng xáo trộn.
.
Sự hỗn loạn luôn diễn ra từng giây, từng phút trong mỗi người, mỗi vật, mỗi việc. Hỗn loạn liên tục, và cực điểm sẽ gây ra mất cân bằng, phá vỡ trật tự sẵn có.
.
Làm thế nào để sống giữa Sự hỗn loạn, luôn thay đổi và bất ổn?
Các nhà khoa học, triết gia phương tây như ông Murphy mới phát hiện ra gần đây nhưng thật diệu kỳ, những nhà hiền triết phương đông đã nói về nó hàng ngàn năm qua.
.
- Nếu râu của bạn mọc lởm chởm sau nhiều ngày, hãy khéo léo tỉa tót và tạo hình cho nó, đưa nó vào khuôn khổ. Tất nhiên chính bộ râu cũng phải tự hào với diện mạo mới.
- Nếu cuộc đời ném cho bạn vài quả chanh chua loét, đừng vội than thở. Hãy nhẹ nhàng ngồi xuống, cho thêm chút đường chút muối để có món giải khát tuyệt vời lại tốt cho sức khỏe.
- Đời sẽ khó càng khó thêm, khi không kiểm soát được sự hỗn loạn trong cơn khốn khó.
- Việc tâm lo lắng, trách móc, than thở, chạy loạn để cầu xin, cầu may, tránh rủi gặp may... đó là dấu hiệu đầu tiên của sự hỗn loạn. Và sự hỗn loạn sẽ càng làm vấn đề trầm trọng thêm chứ không thể giải quyết vấn đề.
.
Một số ít người trên Trái đất này nhận ra được hệ quả của Sự hỗn loạn nên họ tìm cách để giữ thăng bằng (trật tự) của chính mình bằng các phương pháp định tâm: Thiền, Chánh niệm, Cầu nguyện - Sám hối, Điềm đạm giữ quân bình, Dưỡng sinh - Dưỡng thần... Họ thường ẩn dật, ít xuất hiện, và quan tâm đời sống nội tâm của chính mình, họ thích lặng yên và yên bình, dung dị, nên ít ai phát hiện ra họ. Những kẻ thường hay xuất hiện đại chúng, đánh bóng tên tuổi, biết một số "bài vở", "chiêu" nắm bắt tử huyệt tâm lý, đặc biệt hiện nay còn biết làm marketing và tạo phễu chuyên nghiệp như những nhà đa cấp Ponzi trên thế giới, rêu rao về một đạo lý mà bản thân chưa từng nếm thì thường không phải một vị thánh.

<Duy Thanh>