***
Hồi cấp 3 thấy thằng Hồng Tính nó nổ kẹo cao su kêu, nghe lạ tai thật, mình cũng tò mò bảo nó "cậu dạy tớ phát", sau mấy lần nó chỉ lè lưỡi, dẹt kẹo, nhe răng các thứ, mấy hôm cũng thổi được quả đầu tiên. Lâu dần quen miệng đến giờ cũng phải thổi được chục phát một lúc.
***
Hôm nay, trên đường về, trong thang máy, vẫn còn cái kẹo nhai tóp tép từ lúc trên xe, lúc vào thang vẫn quen miệng thổi, có thằng cu tầm lớp 5, lớp 6, nó trố mắt trầm trồ: "chú làm kiểu gì thế chú? - Mày thích mai lên tầng 33 chú dạy, thổi được là vip nhất trường mày luôn... - mình nâng cao quan điểm =)))))".
Được cái cu con nhìn trố mắt trầm trồ, nghe xong nó cũng khoái!
***
Cu con kia cũng như mình hồi lớp 11 kia, mà mình cũng có những cái giống như cu con kia bây giờ!
Cái gì ta hơi hơi lạ lẫm, cái gì ta mới mới tiếp xúc đến, cái gì mà ta mới được biết, được hiểu, ta thấy: "ôi! xịn quá ta"... rồi dần dần khi ta làm được, ta lại thấy nó bình thường, cũng không "thần thánh" lắm.
Không biết những cái "thần thánh" ngoài kia thế nào nhỉ???
<Duy Thanh>
No comments:
Post a Comment